Đuyên Hồng

NHỚ HUẾ


Lâu quá không về thăm xứ Huế
Nhớ Hương Giang soi bóng Ngự Bình
Áo trắng bay nụ cười nghiêng rất khẽ
Rạng Tràng Tiền mấy nhịp cầu xinh…
 
Xóm Ngự Viên có còn hoa bướm trắng
Gót giai nhân sen nở bước cung tần
Nghe rạo rực một thời hoàng kim cũ
Thoáng bóng rồng trong áng phù vân…
 
Lâu lắm rồi chưa được ăn cơm hến
Nhớ người em má đỏ bồ quân
Đêm hoa đăng thuyền duyên chờ sang bến
Con đường thơ trăng rải trắng ngần…
 
Lâu lắm thôn xưa chưa về lại
Nắng hàng cau Vĩ Dạ biếc tóc mai
Đò ngược chuyến chuông chùa Thiên Mụ vẳng
Câu Nam Bình gợi tiếp khúc nam ai…
 
Giọng em cất nhẹ nhàng sao êm thế
Nắng chiều xiên vành nón lá nữ sinh
Trường Đồng Khánh thướt tha tà áo Huế
Lối xưa về tím cả mộng thư sinh…
 
Huế lăng tẩm những đền đài u nhã
Lâu lắm rồi ta chưa được viếng thăm
Hồn tiên đế mấy trăm năm hóa đá
Huế thẳm sâu trong nỗi nhớ âm thầm…
 
Huế trầm mặc những khu vườn giữa phố
Huế đượm buồn sau những dải mưa thưa
Bao năm xa… cố đô... tàn phượng đỏ
Ta nhớ người mỏi mắt… Huế... ngày xưa…

Được bạn: HB 04.09.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NHỚ HUẾ"